5 lời bài hát và lời diễn giải tâm hồn_nhạc sĩ Trịnh Công Sơn_#NVT

 

Nam-Gioi
Nam giới

5 BÀI HÁT VÀ LỜI DIỄN GIẢI CÓ HỒN
Nhạc sĩ: Trịnh Công Sơn

1. Lời bài hát "Cát Bụi"

Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi
Để một mai vươn hình hài lớn dậy
Ôi cát bụi tuyệt vời
Mặt trời soi một kiếp rong chơi
Hạt bụi nào hoá kiếp thân tôi
Để một mai tôi về làm cát bụi
Ôi cát bụi mệt nhoài
Tiếng động nào gõ nhịp không nguôi
Bao nhiêu năm làm kiếp con người
Chợt một chiều tóc trắng như vôi
Lá úa trên cao rụng đầy
Cho trăm năm vào chết một ngày
Mặt trời nào soi sáng tim tôi
Để tình yêu xay mòn thành đá cuội
Xin úp mặt bùi ngùi
Từng ngày qua mỏi ngóng tin vui
Cụm rừng nào lá xác xơ cây
Từ vực sâu nghe lời mời đã dậy
Ôi cát bụi phận này
Vết mực nào xoá bỏ không hay
Bao nhiêu năm làm kiếp con người
Chợt một chiều tóc trắng như vôi
Lá úa trên cao rụng đầy
Cho trăm năm vào chết một ngày
Mặt trời nào soi sáng tim tôi
Để tình yêu xay mòn thành đá cuội
Xin úp mặt bùi ngùi
Từng ngày qua mỏi ngóng tin vui
Cụm rừng nào lá xác xơ cây
Từ vực sâu nghe lời mời đã dậy
Ôi cát bụi phận này
Vết mực nào xoá bỏ không hay
Ôi cát bụi phận này
Vết mực nào xoá bỏ không hay
Ôi cát bụi phận này
Vết mực nào xoá bỏ không hay

\Diễn giải tâm trạng tác giả

Lời bài hát Hạt bụi nào sẽ biến thành cơ thể tôi Hãy để tôi trở thành một thứ gì đó lớn hơn một ngày nào đó Ôi  bụi tuyệt vời Mặt trời chiếu sáng cuộc sống đang di chuyển Hạt bụi nào sẽ biến thành cơ thể tôi Để tôi một ngày nào đó Trở về với cát bụi Ah, cát bụi mệt mỏi Tiếng tim đập vô tận Tôi sống làm người được bao năm rồi?
 Một buổi chiều bỗng dưng tóc bạc trắng như vôi Héo Một chiếc lá từ trên cao rơi xuống Một trăm năm tháng em sẽ chết  Mặt trời chiếu vào tim em Hãy vỡ tình yêu  thành sỏi Che mặt em bằng nỗi buồn Ngày qua ngày anh ngóng tin vui em mệt mỏi Rừng đầy lá  Từ vực thẳm em.
 nghe lời mời và thức dậy Ôi, bụi số phận này Vết mực  không thể xóa nhòa này là gì?
 Bạn đã thành người bao nhiêu năm rồi, tóc bỗng trắng như vôi?
 Lá khô bắt đầu rơi từ trên cao xuống Bạn sẽ chết trong một trăm năm nữa.
 Hãy biến tình yêu thành sỏi đá.
  Che mặt buồn bã.
  Ngày nào tôi cũng mỏi mòn chờ đợi tin vui Rừng đầy lá rụng và cây xơ xác  Tôi nghe thấy lời mời và tỉnh dậy từ vực sâu  À, bụi ở đây  Có vết mực nào không?
 

2. Biển nhớ

Lời bài hát

Ngày mai em đi
Biển nhớ tên em gọi về
Gọi hồn liễu rủ lê thê
Gọi bờ cát trắng đêm khuya.

Ngày mai em đi
Đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ
Sỏi đá trông em từng giờ
Nghe buồn nhịp chân bơ vơ.

Ngày mai em đi
Biển nhớ em quay về nguồn
Gọi trùng dương gió ngập hồn
Bàn tay chắn gió mưa sang.

Ngày mai em đi
Thành phố mắt đêm đèn vàng
Hồn lẻ nghiêng vai gọi buồn
Nghe ngoài biển động buồn hơn.

[ĐK:]
Hôm nào em về
Bàn tay buông lối ngỏ
Đàn lên cung phím chờ
Sầu lên đây hoang vu.

Ngày mai em đi
Biển nhớ tên em gọi về
Triều sương ướt đẫm cơn mê
Trời cao níu bước sơn khê.

Ngày mai em đi
Cồn đá rêu phong rủ buồn
Đèn phố nghe mưa tủi hờn
Nghe ngoài trời giăng mây tuôn.

Ngày mai em đi
Biển có bâng khuâng gọi thầm
Ngày mưa tháng nắng còn buồn
Bàn tay nghe ngóng tin sang.

Ngày mai em đi
Thành phố mắt đêm đèn vàng
Nửa bóng xuân qua ngập ngừng
Nghe trời gió lộng mà thương.

Diễn giải lời bài hát  

    Ngày mai anh đi Biển nhớ tên em gọi anh về. Anh gọi hồn liễu liễu. Anh gọi bãi cát trắng lúc nửa đêm.
     Ngày mai em đi Đồi núi nghiêng  chờ. Những tảng đá đang dõi theo em từng giờ. Em dậm chân buồn bã và bất lực.
     Ngày mai em đi Biển nhớ em em về nguồn. Em gọi biển và gió tràn ngập tâm hồn. Một bàn tay che gió che mưa.
     Ngày mai anh đi Thành phố mắt vàng về đêm.  Một tâm hồn cô đơn rũ vai gọi buồn Nghe ngoài kia tiếng biển giông bão còn buồn hơn.
 [DK: ] Một ngày nào đó anh sẽ về. Buông bỏ con đường rộng mở. Tiếng đàn piano gõ phím và chờ đợi Nỗi buồn nơi đây hoang vắng.
     Ngày mai em đi Biển nhớ tên gọi em  về. Sương lũ tắm ngây ngất Trời cao bám vào núi sông.
     Ngày mai em đi Đồi đá rêu buồn. Đèn đường tạo nên tiếng mưa buồn.  Em nghe tiếng mây rơi ngoài kia.
     Ngày mai em đi Biển đang gọi lặng thầm tiếc nuối. Ngày mưa tháng nắng vẫn buồn. Bàn tay nghe  tin vui.
     Ngày mai em đi Thành phố về đêm  vàng rực. Một phần mùa xuân đang ngập ngừng đi qua. Em xin lỗi vì gió mạnh.
 

3. Bài hát: Ru Em Từng Ngón Xuân Nồng

Khánh Ly_Trịnh Công Sơn

 

Ru mãi ngàn năm, dòng tóc em buồn

Bàn tay em năm ngón,

ru trên ngàn năm trên mùa lá xanh

Ngón tay em gầy, nên mãi ru thêm ngàn năm

 

Ru mãi ngàn năm, từng phiến môi mềm

Bàn tay em trau chuốt thêm

cho ngàn năm cho vừa nhớ nhung

Có em dỗi hờn, nên mãi ru thêm ngàn năm

 

(Điệp khúc)

Thôi ngủ đi em, mưa ru em ngủ

Tay em kết nụ, nuôi trọn một đời

nuôi một đời người

 

Mùa xuân vừa đến, xin mãi ăn năn mà thôi

Ru mãi ngàn năm, từng ngón xuân nồng

Bàn tay em năm ngón,

anh ru ngàn năm giận hờn sẽ quên

 

Dáng em trôi dài,

trôi mãi trôi trên ngàn năm

Ru mãi ngàn năm, vừa má em hồng

Bàn tay đưa anh đến quê hương

vàng son vào trời lãng quên

Tóc em như trời xưa đã qua đi ngàn năm


Còn lời ru mãi, vang vọng một trời

Mùa xanh lá vội, ru em miệt mài

Còn lời ru mãi, còn lời ru này

Ngàn năm ru hoài, ngàn đời ru ai

Giải nghĩa lời bài hát

Bài hát: Xoa dịu em bằng từng ngón tay mùa xuân

Xoa dịu em mãi ngàn năm, tóc em buồn. Có năm ngón tay anh, Để mùa xanh xoa dịu em  ngàn năm năm. Lá Ngón tay anh mảnh mai, anh sẽ xoa dịu em thêm ngàn năm nữa. Cả đôi môi mềm mại của anh, anh sẽ xoa dịu em dù ngàn năm nữa. Bàn tay em sẽ được đánh bóng thêm ngàn năm nữa. Chỉ cần quên đi em Bàn tay em nở nụ nuôi em một đời. Em nuôi một đời. Mùa xuân vừa đến, sám hối mãi  Lời ru ngàn năm, từng ngón xuân ấm áp. Bàn tay em có năm ngón, Vì ngàn năm nó sẽ rung chuyển bạn, cơn giận của bạn sẽ bị lãng quên. Hình ảnh của bạn sẽ trôi đi trong một thời gian dài, Trong một ngàn năm nó sẽ trôi đi mãi mãi.

 Trong một ngàn năm bạn sẽ bình tĩnh, đôi má hồng hào.

 Đôi tay đưa em về quê hương Trời vàng đã quên. Tóc em tựa trời, ngàn năm đã trôi qua Vẫn còn lời ru vang vọng trên bầu trời.

 Mùa xanh vội vàng, trĩu nặng lòng háo hức.

  Vẫn còn những lời ru, vẫn còn những lời ru.

 Lời ru ngàn năm sẽ mãi xoa dịu lòng người ngàn năm.


 4. Lời bài hát - Một cooixddi về

1. Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi

Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt

Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt

Rọi suốt trăm năm một cõi đi về

Lời nào của cây lời nào cỏ lạ

Một chiều ngồi say một đời thật nhẹ ngày qua

Vừa tàn mùa xuân rồi tàn mùa hạ

Một ngày đầu thu nghe chân ngựa về chốn xa

Mây che trên đầu và nắng trên vai

Đôi chân ta đi sông còn ở lại

Con tinh yêu thương vô tình chợt gọi

Lại thấy trong ta hiện bóng con người

2. Nghe mưa nơi này lại nhớ mưa xa

Mưa bay trong ta bay từng hạt nhỏ

Trăm năm vô biên chưa từng hội ngộ

Chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà

Đường chạy vòng quanh một vòng tiều tụy

Một bờ cỏ non một bờ mộng mị ngày xưa

Từng lời tà dương là lời mộ địa

Từng lời bể sông nghe ra từ độ suối khe

Trong khi ta về lại nhớ ta đi

Đi lên non cao đi về biển rộng

Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng

Ngọn gió hoang vu thổi suốt xuân thì.

Hôm nay ta say ôm đời ngủ muộn

Để sớm mai đây lại tiếc xuân thì.


Diễn giải lời bài hát

 Năm tháng trôi qua mà chúng ta vẫn đi. Cuộc đời mệt mỏi tôi nên đi về đâu  Mặt trời và mặt trăng ở trên vai tôi. Thế giới trăm năm đến rồi đi  Lời từ cây, lời nói từ cỏ lạ. Một chiều  say ngồi, đời vô tư như ngày đã qua Cuối xuân cuối hè. Một ngày đầu thu  chân ngựa về phương xa. Tôi nghe mây che mình đầu, và mặt trời rơi trên vai tôi Chân tôi vẫn còn đặt trên sông. Yêu tinh yêu dấu của tôi chợt kêu lên Tôi lại thấy  con người trong tôi.
 
 Khi nghe tiếng mưa ở đây, Em nhớ cơn mưa xa Cơn mưa trong em hóa thành giọt nhỏ bay đi Không gặp em, trăm năm trôi mãi. Chẳng biết  quê hương ở đâu. Bờ Wakakusa, bến bờ mộng  xưa Lời nói của hoàng hôn là nghĩa địa.
 Trên đường về, tôi sẽ leo lên núi cao và đi ra biển rộng.
 Bàn tay con người không bao giờ tử tế Gió hoang  thổi suốt mùa xuân.
 Hôm nay tôi say, tận hưởng cuộc sống một cách trọn vẹn và ngủ một giấc dài.
 Ngày mai rảnh xuân nhé.

 5. Lời bài hát: Dấu Chân Địa Đàng 

Nhạc sĩ: Trịnh Công Sơn - CS Khánh Ly


Trời buông gió và mây về ngang bên lưng đèo
Mùa xanh lá loài sâu ngủ quên trong tóc chiều
Cuộc đời đó nửa đêm tiếng ca lên như than phiền
Bàng hoàng lạc gió mấy miền
Trùng trùng ngoài khơi nước lên sóng mềm

Ngựa buông vó người đi chùng chân đã bao lần
Nửa đêm đó lời ca dạ lan như ngại ngùng
Vùng u tồi loài sâu hát lên khúc ca cuối cùng
Một đời bỏ ngõ đêm hồng
Ngoài trời còn dâng nước lên mắt em

Tiếng ca bắt nguồn từ đất khô
từ mưa gió từ vào trong đá xưa
Ðến bây giờ mắt đã mù
Tóc xanh đen vầng trán thơ
Dòng sông đó loài rong yên ngủ sâu
Mới hôm nào bão trên đầu
Lời ca đau trên cao

Ngàn mây xám chiều nay về đây treo lững lờ
Và tiếng hát về ru mình trong giấc ngủ vùi
Rồi từ đó loài sâu nửa đêm quên đi ưu phiền
để người về hát đêm hồng
địa đàng còn in dấu chân bước quên.

Diễn giải lời bài hát


Lời bài hát: Bước chân trên thiên đường. Gió đã nhẹ và mây bay qua đèo Mùa xanh côn trùng ngủ trong mái tóc chiều. Cuộc đời này giữa đêm khuya, bài hát là. Nghe như lời than thở. Niềm vui ngất ngây Gió nhiều nơi Sóng sâu biển khơi. Ngựa thường buông vó, người sẽ chậm lại. Bài hát nửa đêm của lục bình nhạt nhòa. Hình như .Trong miền u ám con giun hát bài hát cuối cùng. Cuộc đời rời ngõ trong đêm hồng. Bên ngoài vẫn mang nước  mắt. Tiếng hát đến từ đất khô Thổi từ đá cũ. Từ mưa gió. Đến bây giờ mắt tôi đã mù. Tóc xanh đen  trán thơ mộng. Dòng sông này ngủ say với một loại rong biển Hôm nọ có bão trên đầu. Có đó. Tôi nghe bài hát của nỗi đau từ trên cao. Hàng ngàn đám mây xám kéo về đây để treo cổ tự tử trong chiều Và bài hát đó ru tôi vào giấc ngủ sâu. Từ đó trong đêm khuya Côn trùng đã quên đi nỗi buồn. Để người có thể quay lại và hát đêm hồng. Dấu chân bị lãng quên vẫn còn ở thiên đường.

Xem Thêm TẠI ĐÂY



Comments